CHƯƠNG I. TẬP HỢP VÀ ÁNH XẠ – SỐ THỰC VÀ SỐ PHỨC
MỤC ĐÍCH YÊU CẦU
Chương 1 dành để ôn tập và bổ sung những kiến thức về tập hợp và ánh xạ, về số thực đã được học ở bậc Trung học Phổ thông, trình bày những kiến thức cơ bản về số phức, các phép tính về số phức.
Sinh viên cần hiểu kĩ các kiến thức đó, làm quen với số phức, làm tính thành thạo đối với các số phức, biết sử dụng dạng lượng giác của số phức.
§1. NHẮC LẠI VỀ MỆNH ĐỀ TOÁN HỌC VÀ KÍ HIỆU LÔGIC
1.1. Mệnh đề toán học
Mệnh để toán học là một khẳng định toán học chỉ có thể đúng hoặc sai, không thể vừa đúng vừa sai, vừa không đúng vừa không sai.
Ví dụ 1: 2 < 4 là mệnh đề toán học đúng; 5 > 7 là mệnh đề toán học sai.
1.2. Kí hiệu lôgic
Trong suy diễn toán học, người ta dùng các kí hiệu sau:
Giả sử có hai mệnh đề A và B.
Kí hiệu A = B đọc là “từ mệnh đề A suy ra mệnh để B”.
Kí hiệu A – B đọc là “mệnh để A tương đương với mệnh đề B”. Điều đó có nghĩa là A = B, đồng thời B – A.
Nếu A = B thì ta nói A là điều kiện đủ để có B, còn B là điều kiện cần có được từ A. Nếu A B thì A là điều kiện cần và đủ của B, đồng thời B cũng là điều kiện cần và đủ của A.